Thứ Bảy, 24 tháng 8, 2013

Mọi thứ cứ thế...trôi...

Hà Nội đón nàng...hờ hững...tệ.
4h30 xe dừng bến, còn quá sớm để gọi bé em ra đón. Loay hoay để gọi taxi, đang tính toán kinh phí từ BXNN về cầu TL - xa - chắc tốn tiền dữ. Ậm ừ! Rồi loa thông báo có xe bus về Nam TL. Ừ, chờ vậy, giờ còn sớm chán, đi bus đỡ tốn tiền - cái bản năng keo kiệt có chọn lọc của nàng lại có cơ hội trỗi dậy.
Hết hai chai nước một ổ bánh mì chân mỏi nhừ mới tới giờ xe bus chạy. Xe đông nghẹt không còn chổ đứng, một vài người la lên mất ví, mất điện thoại. Tay xách nách mang, nàng bị xô bên này đẩy bên kia - Thảm! Bỗng đâu xuất hiện "anh hùng cứu mỹ nhân" (chắc nhìn nàng quá thảm thương, hoặc chàng ấy bị cận nặng quên mang kính hoặc có thể nàng có...sức hút thiệt :)) . "Em đưa túi xách anh cầm cho". Phân vân? Ừ, mà trong túi xách tiền không, điện thoại không, tình cũng không. Có mất thì cũng mất vài bộ quần áo mượn của nhỏ em. "Dạ em cảm ơn anh ạ" - thoát một gánh nặng. Phù...
8h30 bé em chở đi xin giấy xác nhận, tắc đường đến nghẹt thở - Nản! Tới ngã tư, còn một giây nữa là đèn đỏ, nó tăng ga vọt. La nó "không học luật à", nó trả lời tỉnh bơ "sống ở Hà Nội là phải bon chen chị ạ" - "Ừ".
Thứ 2, mọi thứ hình như cứ đổ dồn vào ngày thứ 2 thì phải. Xin cái giấy xác nhận mà xếp hàng chờ cả buổi. Bé em gọi "được chưa chị?" - "Ừ, chị đang xếp hàng chờ" - "chị phải luồn lách bon chen chứ" - "Ừ biết rồi". Nói là nói vậy nhưng nàng chẳng làm được vậy, nàng luôn đề cao ý thức. thấy người già nàng lại nhường đứng trước, thaasy phụ nữ mang thai nàng lại nhường chứ ai cũng dành nhau chắc thành cái chợ (mà giờ đi chợ cũng phải xếp hàng chứ bộ).
11h15 mới xin được giấy, ra về trời mưa như trút nước - tháng 7 mưa ngâu mà ngâu kiểu này chắc trôi mất cả cầu Ô Thước - số nàng đúng là đen như mực.
Trưa, hai nhóc cháu ở SG gọi ra "Bình ơi, con nhớ Bình, bao giờ Bình vào SG với con", "Bình ơi, em bé ba phá máy tính của Bình, Bình ơi em bé Bo khóc nhè đòi mẹ Bình vào dữ em cho mẹ đi"...nhớ bọn nó quá :((
Chiều, đến trung tâm. Nàng có thói quen mặc đồ văn phòng đóng thùng, đi giày hoặc dép 5cm, tóc cột đuôi ngựa và trang điểm nhẹ. Hôm nay cũng vậy, soi mình trong gương nàng thấy mình ổn. Thế mà, mới bước vào lớp bị giảng viên (ai cũng gọi thầy, nàng gọi anh) lôi lên giới thiệu về bản thân gia đình và công việc bằng tiếng của người ta. Xong, hắn không nhận xét gì mà bảo cô giáo khác nhận xét (giọng nhẹ, truyền cảm..nhưng phát âm chưa chuẩn) còn hắn chỉ phán một câu xanh rờn "tôi nhắc các bạn nên đi dày búp bê không nên đi dày dép cao gót". Choáng toàn tập, phán một câu chẳng liên quan gì tới tình huống hay hoàn cảnh gì lúc này và có thể là cả tương lai. Haiiii...
Chiều tối luẩn quẩn trpng phòng chẳng biết đi đâu, có người nhắn tin "..Hà Nội sao em..?" - "HN. Buồn. Chán."
Nhỏ em ở quê gọi ra "chị TB chộ à răng?" - "Hụt hẫng" - "Thôi mo mong đi tiểu thư, lo mà làm việc đi, tiểu thư đừng có nhõng nhẽo nữa" - "Ừm, biết rồi. Nhiều chuyện"
Những lúc vậy nàng chỉ muốn thả lòng vào biển, chỉ cần về với biển mọi thứ sẽ ổn...
Nàng...nhớ biển...
Và...nhớ..."món gà luộc chấm muối tiêu"...
...

15 nhận xét:

  1. Cuối cùng là muốn ăn! Tốt rồi , yêu cuộc sống rồi mai bon chen tiếp có sao đâu . TB thành người người Tràng An rồi há! Người tràng an không như người ta ba hoa đâu, Bọ Mạ trong nớ ra chắc phải lâu mới quen. Lượn mô lượn tê thì ráng giữ ót nha giữ luôn cả túi khu kẻo ĐT đi tong rồi lấy gì mà online. Hi vọng Con may mắn và thành công! >:D<

    Trả lờiXóa
  2. À chắc TB đang ở Cổ Nhuế nơi Sỏi đã có bài nhắc đến đấy , bài ca dao gì gì đó ! Thôi ở đó giờ cũng hay!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hì hì con có tâm hồn ăn uống mà chú. Còn bon chen thì con..chịu.
      Con cũng ở gần Cổ Nhuế chú à (con ở chổ Học Viện Tài Chính đó chú), con đang dần thích nghi với môi trường ngoài này đó chú, vì quá "đam mê" :D tieefn neen con sẽ cố gắng ạ.
      Ngủ ngon chú nhé!

      Xóa
  3. Tối ... thinh lặng ... buồn len lỏi, gầy guộc như cơn gió trôi tuột qua kẽ tay. Ngày mai nhánh ban mai mỏng manh có đủ để ấm lòng? hay... vẫn cần lắm một bờ vai cho tâm hồn em ẩn nấp...
    Chờ ngày mai trời sáng...

    Trả lờiXóa
  4. Tớ không hiểu câu cậu nói lắm, nhưng mọi thứ sẽ ổn cậu ạ.
    Còn chuyện đó..cứ để mọi thứ...trôi...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mà tớ chỉ chán tới chiều tối thôi, còn tối thì lăn quay ra ngủ có biết trời trăng gì đâu, mà cậu "bịa" thêm nghe thảm dzữ. Oà oà...
      P/s: đợt này ol bằng đt bất tiện quá cậu ơi, bài viết và còm lỗi chính tả tùm lum :((

      Xóa
    2. Có lẽ Cậu vẫn ngủ sớm... :(( :D :D :D

      Xóa
  5. Tốt rồi cứ nói đến tài chính là thích Sỏi cũng vậy ::) ::) Còn nó là tài chính gì tính sau hihihi! ::) ::)

    Trả lờiXóa
  6. Nghỉ lễ có đi đâu không Mưa ơi!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Có đi đâu cũng đừng nói cho người này biết GMT ạ, nhiều chuyện pà cố luôn í hj hj

      Xóa
    2. Nói cho Chị Ban Mai được rồi nhé hjhj rồi Chị Ban Mai kể tớ nghe cũng được =)) =)) =))

      Xóa
  7. Mong GMT, mấy ngày nghỉ, lang thang ở HN và nhịn đói! và có một chàng Hoàng tử nào đó xuất hiện(anh hùng cứu mỹ nhân)cho một ổ bánh mỳ, và cười với nhau...Hết !

    Trả lờiXóa
  8. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  9. HVTC ngay cạnh Trường BDNV - BCA (T41), nơi chú thường đi tập huấn ở đó.
    Con ra HN mà không cho chú, cô hay tin.

    Trả lờiXóa

    Trả lờiXóa