Mưa! Sài Gòn lại mưa! Những cơn mưa đầu mùa kéo dài dai dẳng!
Nó ghét mưa! Tất nhiên là thế! Vì mưa gắn với nỗi buồn, với những hòai niệm, với những sự chia ly.
Nó nhớ. Năm đó, lúc nó còn học năm nhất đại học, Tết nó về quê. Trời mưa. Mẹ mặc áo mưa đứng đầu ngõ chờ nó. Nó về, mẹ ôm chầm lấy nó "Con mẹ về rồi, răng con gầy rứa? Tội con mẹ thật".
Năm hai. Một ngày tháng năm. Nó về quê. Trời cũng mưa. Nhưng không còn mẹ đứng đó chờ nó như ngày nào nữa. Mưa đã mang mẹ nó đi xa.
...
Năm nay, khi mẹ nó đã đi xa gần 4năm. Nó về quê làm đám giổ cho mẹ nó như những năm nào. Chỉ ước rằng năm này trời đừng mưa!
Nó ghét mưa! Tất nhiên là thế! Vì mưa gắn với nỗi buồn, với những hòai niệm, với những sự chia ly.
Nó nhớ. Năm đó, lúc nó còn học năm nhất đại học, Tết nó về quê. Trời mưa. Mẹ mặc áo mưa đứng đầu ngõ chờ nó. Nó về, mẹ ôm chầm lấy nó "Con mẹ về rồi, răng con gầy rứa? Tội con mẹ thật".
Năm hai. Một ngày tháng năm. Nó về quê. Trời cũng mưa. Nhưng không còn mẹ đứng đó chờ nó như ngày nào nữa. Mưa đã mang mẹ nó đi xa.
...
Năm nay, khi mẹ nó đã đi xa gần 4năm. Nó về quê làm đám giổ cho mẹ nó như những năm nào. Chỉ ước rằng năm này trời đừng mưa!
- Lại mưa nữa rồiTrả lời nhận xét này
- Có người vào "phòng riêng" thì thầm tán VịtTrả lời nhận xét này
- Trả lời nhận xét này
- Sợ chạy về nhà "trốn" rồi hử?Trả lời nhận xét này
- Đọc bài của em chị cũng nhớ mẹ ghê.Trả lời nhận xét này
- (Empty)Trả lời nhận xét này