Mưa!
Thảo Chi ghét mưa! Ghét lắm!
… Mưa gắn với nỗi buồn, với hoài niệm, với sự chia ly
Về mùa này ngày nào chẳng mưa
Mưa dai dẳng
Ghét!
Nổi nóng!
Ngày nào cũng vậy thì… nhanh già lắm
Lượn lờ trên mạng kiếm “thuốc chữa”
“Thuốc” chẳng thấy đâu, nhưng kiếm ra bài này, thấy hay hay
Ừm! Nó không làm Chi “hết bệnh” nhưng ít ra hạn chế sự “phát triển”.
Mưa!
Thôi kệ mưa!
Hãy nhớ rằng mẹ luôn ở bên con ........
Chú chúc con buổi tối vui và bình an!
Nói anh nghe đừng để sóng trong lòng...
Buổi sáng vui vẻ, bình yên con nhé!
Bước chân vững vàng, khó khăn chẳng màng, biển rộng trời cao con vẫy vùng,
Một ngày chợt nắng, một ngày chợt mưa, lòng Mẹ chợt nhớ con vô bờ,
Nhớ sao dáng hình, nhớ sao nụ cười, nhớ con từng giây phút cuộc đời...
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con nhất đời!
Ở nơi phương trời xa xôi, hãy yên tâm, Mẹ vẫn vui!
Từng dòng thư ôm bao nhớ thương, Mẹ nhờ mây mang trao đến con,
Chúc con yêu được hạnh phúc, mãi bình an...
Viết cái gì đi không chơi sưu tầm!
Niềm vui nhân đôi hôm nay em nhé